Đơn vị đồng hành
Truy cập: 5,460,938 lượt

Nhà thơ Hoàng Vũ Thuật

Nỗi đau mỗi khi được hóa giải bằng nghệ thuật, nó trở thành vị thuốc tinh thần kỳ diệu vực con người đứng dậy. Đọc Minh Đan, tôi nhận rõ điều ấy: tan bờ rồi/ sóng không buồn vỗ/ muối không buồn mặn/ em buồn gói tên anh vào ngọn trắng/ dưới lòng sâu nụ hôn/ cát (Biển mặn).

 

 

Giữa Ngày không bọt, chị đã đứng lên, phục sinh từng con chữ như chính cuộc đời mình, những con chữ cứu rỗi vết thương lòng.

 

Thơ Minh Đan, một gạch nối giữa truyền thống và hiện đại. Cùng một lứa bên trời với thế hệ cuối 7x, đầu 8x, chị có cách nhìn trầm, u hoài, thảng thốt nhưng bản lĩnh: lắng/ gọt giũa ngày đông/ dệt đôi chiếu ấm/ bóng non cao đổ/ đêm ghì/ đợi hình hài mới/ vén thì.

 

Thông điệp nghệ thuật đầy nữ tính, mạnh mẽ, sâu kín giữa muôn vàn thông điệp là cái được trong thơ Minh Đan.

Quảng Bình, 03/10/2011

HOÀNG VŨ THUẬT

(Hội Nhà văn Việt Nam)

Top