Trên cánh đồng cò bay
tài nguyên tôi có chỉ là khoai lang, bụi sắn
tài nguyên của gã vun đầy lúa, bắp
những tưởng hai nhà an phận chăn trâu
Bởi túi tham, gã nấp dưới ao sâu
rào đường lưỡi bò chắn ngang cột mốc
bứng lấy chén cơm đời tôi khó nhọc
quen cướp giật rồi, mặt gã tỉnh không
Vừa cấy lúa non, gã thả thuốc trắng đồng
gieo rắc đau thương cho đàn gà, vịt
ba bốn ngày chúng lăn quay ra đất
bọt mép trào phút chốc cứng ngay đơ
Mùa màng bao năm tay trắng một giờ
gã hí hửng ăn mừng thành tích
mắt rơm rớm giả vờ diễn kịch
căm giận mình yếu đuối trước hung hăng.
saigon, 10/2012