Đơn vị đồng hành
Truy cập: 5,433,846 lượt

Thơ Lê Hòa

Lê Hòa là một cây bút trẻ khá quen thuộc với người đọc bởi phong cách thơ cá tính riêng biệt, có sức hút. Anh vừa ra mắt tập thơ "Hát ru bầu trời" tại phố núi sương mù Đà Lạt với lục bát cách tân mang đến nhiều thi vị...

 

THÔI THÌ...

 

Tôi về nhặt được bóng tôi

Dường như ngày cũng vừa rơi bóng chiều

Dường như phía ấy hoang phiêu

Phất phơ dây đứt. Con diều ngẩn ngơ

Thôi đừng khóc nữa. Tuổi thơ

Chuồn chuồn cắn rốn. Tàn mơ mộng rồi

Cứ đi tìm những xa xôi

Để cho gần gũi bên trời đìu hiu

Cứ rời xa những thương yêu

Để cho hoang phế rất nhiều bình yên

Thót mình sau những cơn điên

Tôi như đứa trẻ về miền trắng trong

Đêm. Phơ phất sợi tơ lòng

Tôi đang chín một long đong của ngày

Thôi thì đi đến mê say

Thôi thì đi hết đắng cay tủi buồn

Nắng lên rồi sẽ nhạt sương

Xa xa có một con đường. Vẫn xanh.

(Đà Lạt, 02/2013)

 

* * *

 

CHO NỖI BUỒN XƯA (Tặng những cử nhân thất nghiệp)

 

Oằn lưng ốc cõng phận mình

chưa xong còn vác ảo hình trên vai

thẫn thờ con mắt chia hai

nửa đêm thắc thỏm. Ngày dài láo liên

Uống trăng con sáo say mèm

thênh thang sải cánh về miền hoang vu

tưởng rằng trời đẹp như ru

ngờ đâu đôi cánh cầm tù đôi chân

loanh quanh với nỗi phong trần

ủ ê thân xác còn vần vũ xoay

Uống sầu con kiến loay hoay

giữa đêm thức trắng, giữa ngày ngủ mê

ngổn ngang trăm ngả…. đi, về?

trắng mưa bạc nắng dãi dề gió sương

bàn chân dẫm nát con đường

đã đi mòn gót mà dường như chưa.

(Đà Lạt, 05/2013)

 

* * *

 

BIẾT RỒI SẼ ĐẾN NGÀY XƯA (với Hoàng Xuyến)

 

Biết rồi sẽ đến ngày xưa

Anh cõng em. Nắng cõng mưa. Ta về

Cái cò lặn lội bến quê

Dòng sông ngày ấy, vẫn mê mải lòng

Dẫu mà có đến long đong

Thì ta vẫn ở cánh đồng mẹ ru

À ơi. Này! Cái ao tù

Con lia thia cứ mịt mù chốn nao

Lên đây uống trận mưa rào

Rồi bơi cho đến xanh xao nỗi sầu

À ơi. Này! Cái thừng trâu

Xỏ vào lỗ mũi đi đâu khỏi chuồng

Ngoài kia bão tố điên cuồng

Có hay đời vẫn lắm tuồng chưa xem?

Hết trăng rồi cũng đến đèn

Hai ta cứ một con thuyền ấy đi

Em lo giông gió làm gì

Cứ đười ươi. Vẫn cười khì. Rồi vui

À ơi, này cái ngậm ngùi

Quê nhà mẹ vẫn lui cui góc vườn

Anh cõng em. Gió cõng sương

Ta đi về phía bình thường… Ngày xưa.

(Hải Dương, 26/06/2013)

LÊ HÒA

Top