Đơn vị đồng hành
Truy cập: 5,486,597 lượt

Thơ Lê Thanh Hùng

Tôi không có nhiều thông tin về nhà thơ Lê Thanh Hùng để giới thiệu tới người đọc. Chỉ có những vần thơ anh gửi đến trang minhdanpoet.com vừa như để làm quen, vừa như để tâm tình... Trân trọng sẻ chia cùng quý độc giả!  

 

NHỚ CHỢ LẦU

 

Một chút vô tình, ta lạc mất nhau

Chợ Lầu nhỏ bé, sao mà rộng thế

Dẫu đã biết, những điều không có thể

Bao đắng cay, đọng một chút ngọt ngào

 

Nỗi nhớ quê xưa, khắc khoải dịu nồng

Mấy độ xa quê, bon chen kiếm sống

Thương bánh tráng, ngày mưa dầm dài rộng

Bếp lửa hồng, phơi sấy cháy mùa đông

 

Nhớ con sông dịu ngọt chảy qua cầu

Nét tươi trẻ hồn nhiên soi bóng nước

Mái tóc thề, tung gió trời suôn mượt

Trong vắt tiếng cười xưa cũ còn đâu?

 

Giếng Xuân Hoa, nà nuột sắc ổi tàu

Bến Thương Thủy còn đắn đo dải lụa

Cánh đồng mới vẫn hồn nhiên sắc lúa

Nà Khánh Tài, ngọt lịm mía Mưn, lau

 

Xóm Xoài nghiêng, lau lách trắng đôi bờ

Lò Ngói cứ âm thầm trôi bến lỡ

Thương Sông Lũy chậm nguồn, gờn gợn lợ

Bắp Hà Thanh, heo hóp đứng trổ cờ

 

Khói lò hầm xóm Gọ, vẫn nồng cay

Người năm cũ, đâu còn đi gánh nước

Bên giếng cát bãi sông làng Đa Phước

Nắng đổ chao nghiêng, chầm chậm bóng ngày

 

Bến Thanh Tu, sương khói phủ vai gầy

Qua Gò Đạo, hắt hiu chiều thổ mộ

Mảnh trăng khuyết, treo ngang đồi Xích Thổ

Cốc rượu ân tình xưa cũ mềm say

 

Chợ đã tan rồi, quang gánh cầm tay

Thương dáng nhỏ liêu xiêu trong chiều vắng

Quá khứ vội vàng, oằn vai trĩu nặng

Lễ tan chiều Xóm Đạo, tiếng chuông đầy ...

 

Lãng đãng sương trôi trong những hàng cây

Bên xóm Ngọc Sơn, như ngày thơ dại

Chợ Lầu ơi! Khúc hát rong vọng mãi

Ngồi nhậu nơi này, mà nhớ ở đây!

 

******

NGÔN CHÍ TỰ HÀNH

“Đâu có gì gọi là kinh nghiệm

Phải chăng, đó chỉ những sai lầm”

 

Gánh một gói, gồng tràn kinh nghiệm

Sĩ phu Bắc Bình hề về hưu

Nghe chao chát, thời gian gõ điểm

Còn vấn đề gì hề bảo lưu?

 

Câu ngôn chí tự hành lạnh quạnh

Mà chuyện áo cơm hề lưu không!

Bạn gái xưa, có còn đỏng đảnh?

Nắng rớt, tan chiều hề mênh mông!

 

Nghoảnh mặt, thấy sông đè sóng trước

Quy luật muôn đời hề đâu sai!

Lao xao sống, xa rời gương lược

Quá khứ soi hề dội tương lai 

 

Gì thì nói, đừng đùa: xương máu!

Đau đáu, một thời hề chưa xa…

Nhỏ nhoi, nhưng là chim báo bão

Dập cánh đời hề đổ bóng qua 

 

Chuyện cũ, mà niềm tin luôn mới

Đất chở, trời che hề công tâm

Nghe và nhớ, một đời mong đợi

Góc khuất, thăng trầm hề tháng năm… 

 

Có ánh mắt, đăm đăm qua ngõ

Gió nồm săn hề gió chuyển mùa

Xin lỗi bạn, ngày xưa còn đó!

Về hưu hề! tính gì: Được-thua?

 

Trời trở nắng, vo tròn ký ức

Tưng tửng trôi hề lạc bến sông…

Yêu và giận, nỗi niềm khôn dứt

Hoải hoang… hề! một dáng eo cong…

 

 

THUYỀN GIẤY

 

Em trở về

Sống lại

Một chiều mưa

Chờ quang tạnh

Thả trôi

Con thuyền giấy

Con mương cũ

Sao còn nguyên như vậy?

Thuyền giấy

Bây giờ

Cũng mắc cạn

Khúc cua xưa.

 

******

TAN CHỢ EM VỀ

 

Ta thả hồn về một thuở rong chơi

Thấy cô Chiêm nữ qua cầu Bà Bốn

Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn

Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi ...

 

Giữa chợ đông, buông thả biết bao người

Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi

Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi

Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười 

 

Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm

Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu

Con chim khách kêu, không bay mà đậu

Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm 

 

Em vụng về đội rớt bó chùm ngây (*)

Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm

Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím

Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy ... 

 

Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ anh

Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng

Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng

Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh

 

Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao

Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ

Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ

Nao tha chàlàn, băng ican tha tà nào (**)

 

 Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh

Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái

Có biết đâu, những điều gì rớt lại

Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn...

______________

(*) Cây Chùm ngây: Tên khoa học Moringa oleifera, tiếng Anh: Cây Cải ngựa (Horseradish tree), cây Dùi trống (Drumstick tree), cây Dầu bel (Bel-oil tree), Cây thần dịu, cây Ba đậu dại... Ở Ninh, Bình Thuận người ta thường lấy lá non, hoa, trái non làm rau nấu canh.

(**) Cùng đi chung một đường, ăn cá chung một bàu.

LÊ THANH HÙNG (Bắc Bình, Bình Thuận)

Top