Đơn vị đồng hành
Truy cập: 5,511,238 lượt

Nhi lại về trễ. Đây là lần thứ tư trong tuần Nhi đi quá nửa khuya mới về. Lần nào Nhi cũng rón rén mở cổng, rón rén tránh những vật dụng xung quanh để lên căn gác nhỏ. Sau đó lại khẽ khàng đẩy cửa vào phòng, lục đục một hồi rồi cũng yên vị bên con bạn đang ngon giấc, chờ đợi giấc ngủ muộn màng. Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi những tiếng léo nhéo và âm thanh va vào nhau của những thanh sắt nằm ngang dọc lối đi.

 

Đi ngang xe kẹo bông, con đòi mua. Mẹ ngần ngừ, kẹo bông có gì ngon, toàn là đường hóa học và phẩm màu thôi mà! Mà xe mình đã đi qua mất rồi, thôi vậy nhé!

 

Trên đời, có chuyện người giống người đến vậy ư? Giống lắm. Giống hệt. Giống như in. Như thể hai giọt nước từ cùng một nguồn.

 

Từ trên đồi cao nhìn xuống, giữa đại ngàn mênh mông xanh ngắt, đám rẫy của anh Khan nhỏ như một chiếc chiếu, màu nhạt lá non. Tôi lặn lội tìm đến giang sơn biệt lập của anh khi mùa bắp đang rộ trái.

 

Anh chỉ cần bước một bước thôi, còn chín trăm chín mươi chín bước còn lại cứ để em….

 

Cầm sổ hưu. Nghĩa là đã lên hàng ông. Đứt phần phật sáu mươi năm cuộc đời chứ ít gì. Chưa kể ngày xưa làm giấy khai sinh muộn, bố mẹ quen trông trời trông đất trông mây, thời gian được đo bằng mùa vụ, chỉ ai ngồi tù mới… bóc lịch, nên khai bừa, muộn vài năm tiện đường đi học, sau lớn đi làm, tiếp tục thay đổi giấy tờ để tiện những nẻo đường quan lộ, bấu víu thêm năm nào dồi dào năm ấy, thành ra tuổi hưu theo giấy tờ chứ tuổi sinh học đã vượt qua mức chào sáu mốt đỉnh cao muôn trượng vài nấc.

 

Top