Em đi...
con đường đá càng dài
con suối nước khô khan
lá rừng lưa thưa dần
Em đi...
hạt nắng chiều bơ vơ
hạt mưa đêm bối rối
hạt tình ai vỡ đôi
Em đi...
lời hẹn chôn xuống suối
mùa yêu không về nữa
thác bóng Trăng nhạt nhòa
Em đi...
tìm mơ nấc thang đời
tìm chuỗi ngày mong đợi
Buồn tênh!
một gốc Lộc Vừng.
Hè, 2005