Đã định không nói về những giấc mơ
đã định không khóc vì suối cằn biển cạn
xuân gõ cửa lòng em còn chạng vạng
may rủi niềm tin!
Gặp anh
em tháo nút cho trí tưởng tượng thoát ra
ý nghĩ cô đơn khép lại
lời yêu cất lên và… hát
Em uống nhầm liều thuốc quỷ râu xanh
cảm vô thức mềm lòng nông nổi
vui hẹn hò đầu môi chót lưỡi
ngỡ rằng... đấy mới thực là yêu
Em biết đời anh không thiếu những hoa khôi hoa hậu
những chân dài thắt đáy lưng ong...
Anh thản nhiên đi qua đời em
mẩu tàn thuốc rơi trên vạt áo
vẫn giọng điệu của gã chí phèo tếu táo
“cô chẳng phải là cần sa”
Mặt trời đóng lên đỉnh đầu những hạt nắng hạt mưa vô thường vô ngã
tòa nhà trọc tóc giáng xuống phố xinh những bóng chim khi tỏ khi mờ
mùa xuân in dấu chấm đỏ lên ngực em thẩn thờ
hành khất lời yêu cháy bỏng...