Đừng cố đóng dấu đời em
bằng mộc đêm mang danh tôi - chúa
đừng cố nhốt em nơi lồng son
bằng sợi dây thừng của tình yêu cuồng tín
Em giờ người cũ rồi sao?
hạnh phúc giòn tan bánh tráng dừa thơm mùi quê nẫu
anh say nắng phương nào?
Em cúi mặt khi bất lực đâm chồi
cứa vào đêm
biển đang say ngủ
lần đầu tiên em hiểu mình thiếu đủ
cặn kẽ lặng câm...
Như cơn gió ngang tàng
quét sạch mọi thứ đi qua
nuốt trôi lời yêu thương có cánh
em coi thường đàn ông...
Em yêu thật nhiều ngày anh sinh ra
thân hình đỏ hỏn người quấn trong tấm áo
tiếng khóc chào đời chưa kịp khô ráo
người lạ người dưng thành ân nhân