Em yêu thật nhiều ngày anh sinh ra
thân hình đỏ hỏn người quấn trong tấm áo
tiếng khóc chào đời chưa kịp khô ráo
người lạ người dưng thành ân nhân
Sơ sinh cha mẹ bỏ rơi anh phiêu bạt muôn phương
đời toàn nước mắt chan đầy cơm cháo
những giọt ngắn dài sôi trào quá khứ
sự sống là thui thủi chịu ơn
Lòng em trao anh qua chuyện kể mà thương
làm ngọn gió mát lành mỗi trưa hè xa vắng
thỏ thẻ tai anh những dấu yêu lẳng lặng
vỗ về giấc say sưa
Dẫu một mai chia cách đôi bờ
em vẫn yêu anh ngày trước, bây giờ và mãi mãi
như biển xanh Quy Nhơn vĩ đại
sóng tan rồi tình yêu mãi hát ru.
Saigon, 2004