“Có anh rồi, sao em chưa hạnh phúc?
suốt ngày đêm thao thức viết thơ buồn
có lẽ nào chưa đủ trái yêu thương
em cố giấu lòng mình vào khe suối?”
Anh yêu ơi!
còn tuổi nào nông nổi
hơn một lần em khước từ thơ
men thất tình vụt đến trong mơ
những con chữ bật lên tiếng khóc
Hờn ghen chi dòng đời trôi ngược
lòng em như thể ánh trăng rằm
vàng son khuyết cũng chỉ là hư ảo
cho người đàn ông không rõ dáng hình
Nếu một mai dạ khúc điêu linh
những thổn thức trầm mình hóa sóng
nét hồn nhiên lụi tàn hi vọng
nhạc chiều buông trỗi nốt hanh hao.
saigon, 8/3/2013