Đang lặng gió
anh tới!
bão cấp mười hai làm thuyền em chới với
tròng trành giữa trùng khơi...
Em say bão từ anh
chao đảo giấc mơ yêu ghét
không sân si
không gào thét
sóng cập bờ
Em mất hết kiêu hãnh dại khờ
ngã trong anh già nua thời tiết
những cơn lốc hóa tình yêu bất diệt
cuốn chúng mình vào không trung.