Buồn ơi!
buồn thế đủ rồi
chén tình đâu thể nhắp hoài đến mai...
Rã rời đêm
mệt mỏi ngày
bỏ đi cũng dở
nhặt chai hết lòng
Ước gì mưa rớt đầy sông
buồn trôi theo nước
tôi bồng vui đi
tặng ai kia đóa nhu mì
nụ cười nhú nắng
bờ mi khép hờ
Ước gì gió hứng túi mơ
thả vào giấc đẹp
nương nhờ ít hôm
thì thầm với cái siết ôm
bàn tay đủ ấm
từng cơn dịu cùng
Ước gì mây gối mông lung
chở tôi bay khắp điệp trùng dạo chơi
Dậy đi!
nắng nhả tơ trời
lạc quan khâu lại những bồi hồi qua.
saigon, 28/3/2013