Đời choàng giông
bão lên vách
em ngoan cường phơi
ngọc thách gió sương...
Mùa chưa xa
lơ thơ
cuồng
hoa rụng rụng
rêu phong tường
đìu hiu
Uống sao cho hết
những chiều
tròn tròn khuyết khuyết
liêu xiêu trăng gầy
Đã quên
quên tụt huyết say
đã say
say tụt những cay đắng
vờ
đã ngoan
ngoan tưởng như mơ
đã mơ
mơ chín từng giờ ái ân.
saigon, 04/2013