Loài rau vô tâm
rỗng ruột
cọng ngắn dài đất trống
rau quê nhà
vô tư nếp nghĩ bình yên
Người đàn bà rau muống
một bàn tay đủ ấm khi trở gió
một chiếc hôn nhỏ
một ánh nhìn nồng nàn lúc xa.
Saigon, 12/2008
Trang Thơ Minh Đan