Khoác chăn chiếu
trú ngụ đông
chữ ma chữ gió
lòng vòng kiếp...
Ôi!
hỡi xinh đẹp chốn neo người
thà mụ mị rã nát đời hồng nhan
ngược xuôi mưa nắng bẽ bàng
thân côi cút lấm lem ngàn ước mơ
niềm tin quá đỗi ngù ngờ
giọt tan giọt đọng ngẩn ngơ chỉ mình
Là em mắc nợ nhân tình
hay tình nhân nợ mùa xuân
đọa đày
yêu mòn mỏi
nhớ quắt quay
lẽ nào như gió trăng ngày cuối năm?
Thì thôi ghé trọ trần gian
trả xong chữ hiếu
xoay vần kiếp mây
Nghịch mùa ơi!
nát tan này
đành chôn giấu
nén cho đầy mắt nhung.
Saigon, 12/2009