Gió ủ men trên đồi khát
nắng nhắc mãi bao lần
giọt sương neo cành lá phơi thân
sợi tình mong manh lắm!
Trời đất thăm thẳm
trăng bao đêm trở giấc lạnh miền sương
cô đơn em cuồng réo tên anh
vớt vát môi tình vừa kịp khép
Thình lình cỏ hoa dịu ngọt
nắng ghẹo mưa rớt đầy lòng
ban mai nắm hờ vai áo
non non chuyện phiêu bồng.
saigon, 2012