Buồn vui
cởi áo tắm thơ
mong manh ơi!
gió gội bờ mây nghiêng...
Gập ghềnh dưới ánh trăng thiền
tim em đó
mãi đảo điên cõi tình
Hào phóng đến
chiếc hôn lên
vai trần chín mọng
môi xênh xang chìm
thì thào lời đá
lặng im!
nghe trong miền khát
còn thèm ngõ xưa
Lối quen giờ cỏ xanh mùa
bước em ngàn dặm còn thừa hanh hao
se lạnh qua váy áo đào
thì ra... ngóc ngách... cồn cào... bóng mưa.
Saigon, 07/2009