Cỏ cây hời hợt đếm
bước chân chờ
một lần anh thuyền không về
thuyền không còn sức...
hoa vườn xưa
nhụy lạc loài rơi rớt nhớ
xa anh rồi
bốn mùa hoa bầm dập
em về chân nhỏ hao gầy
muôn kiếp đặc khô đá sỏi
giữa vô vàn khao khát tim côi
một mình thôi chỉ một mình thôi
anh
người của gió.
Saigon, 12/2008