Anh về…
như hẹn trăm năm
Rào rạt ái...
trăng lên nằm lụa da
Thơm chưa từng…
vị đàn bà
trong veo giọt giọt ngân nga
suối, đồi
Lửa thiêng nhóm bếp nấu môi
say gì hơn nữa cõi người duyên ta
Đường nào…
giờ cũng đường hoa
nở ngang, dọc
sẵn một tòa thiên nhiên
Trời ghen
mưa ghé ngoài thềm
gió lùa mặc gió
màn đêm đứng hầu
Có gì đâu
có gì đâu
muôn loài một ruột
phải nào riêng ai
Môi cười chớm mộng liêu trai
trăng lên nằm lụa da
mài cho… thơm.
2016
Ảnh: Thái Phiên