Bao nhiêu yêu thương khâu kín một hình hài?
em rửa cơn buồn bằng thứ mùi đàn bà phá giá
sợi tóc buộc câu yêu
lá vàng môi buông thả
nước mắt ứa nhựa thân xanh
Ngồi dệt giấc mơ bằng sợi tầm gai
khỏa thân cởi mùa
gọi nhau qua vách gió
ngỡ lòng mình quý nhân
trong vòng tay người thương
Ngờ đâu...
lá vàng rơi lòng em những cánh chán chường
mùa thu đi qua
tiếng đàn bầu xéo xắt
đếm tháng ngày méo tròn dằng dặc
Vui nụ cười trẻ thơ.
Saigon, 2015