Đã định không nói về những giấc mơ
đã định không khóc vì suối cằn biển cạn
xuân gõ cửa lòng em còn chạng vạng
may rủi niềm tin!
Đã định không nghe, không thấy và… quên
đã định không hờn, không buồn và… nhớ
xuân thẹn thùng lòng em mắc nợ
đen đỏ cuộc vui!
Đã định tuôn trào ngọn lửa rồi... nguôi
cho một lần gọi "điên" về phố cũ
nghe bên tai lời người nhắn nhủ
"đi đi em... anh qua bão một mình!"
Trái chín cành rụng giữa bình minh
xuân gõ cửa lòng em còn chạng vạng
nụ cười hiền quên tìm nhau
mù quáng!
“tình là dây oan”, thiên hạ cất lời
Em giữ riêng mình chút gió xa xưa
nắng có lỗi gì?
mưa có lỗi gì?
đời khác chi thời tiết
ta đong đếm để rồi ly biệt
đã cho đi thầm tiếc nữa chi người
Em giữ riêng mình chút lửa cuộc vui
hâm nóng lại khoảng trời xanh rêu phủ
con chim phương nam tìm nơi trú ngụ
ổ thiên đường - địa ngục bởi tại ta
Em bây giờ ngồi kể chuyện hôm qua...
saigon, 2015