Chiều lên đồi vắng thì thào
ánh trăng khép mắt
lao xao cành mềm
Gió kêu rêu
gió êm đềm
hong thơ dại
nắng chín lên cuối ngày
Cúc vàng tươi
đóa đắm say
từng cánh mắt gọi
tình ngây ngất tìm
Thực mơ mơ thực lìm chìm
bàn tay mở
cửa riêng mình khát khao
Hư vô thả
hạt bụi nào
ta nghe thu hát lời chào
cô miên.
Saigon, 10/2009