Ruộng nương nuôi lớn tóc dài
vườn rau chăm chút hình hài em xinh
cũng từ ấy, em dậy thì
em mộng mị
em kiêu sa
em nhan sắc
em thoát xác
quằn quại khỏi bao bọc quê mùa
Trên cánh đồng cò bay
tài nguyên tôi có chỉ là khoai lang, bụi sắn
tài nguyên của gã vun đầy lúa, bắp
những tưởng hai nhà an phận chăn trâu
Trước mặt kẻ khiêm nhường giả tạo
ta ngu ngơ như chẳng biết gì
manh áo giáp ngù ngờ chắn đạn
thủng thẳng chờ động tĩnh người đi
Ánh nắng
chỉ có thể thấy được khi lạc lối
bầu trời là chiếc phao cứu sinh cho những cánh chim mù
đức tin trong tôi cứ mãi ngục tù
đêm đêm dọa nạt trái tim yếu bóng
Những bông lúa chúm chím
những khuôn mặt ca dao
những giọng nói mía lau
lấp ló đường cong thị thành sau ngày xem mắt
Đến tiệc của chúa
tôi ngỡ mình đi lạc
chốn thiên đường đổi khác
gặp nhiều mặt nạ nói cười