Đừng xây thêm tượng đài bằng máu của Nhân dân
đừng tạc thêm lời nguyền bằng máu của Nhân dân
Máu đã nhuộm đỏ những cánh rừng, những đồng bằng, những làng, những ấp,…
máu lênh láng hận thù, máu lợi quyền chia cắt
dải khăn sô nam bắc thắt chung
Có ai hiểu mình đang làm gì?
khi Tổ quốc khản lời thúc giục
đâu đó vỉa hè nụ cười hóa bụt
đâu đó chửi thề văng tục lên gân
Mẹ ơi!
Chồng ơi!
Con ơi!
tiếng kêu cứu thất thanh hoảng hốt
trong đêm khuya bão lũ hoành hành
Phóng sinh những cơn mưa cho mùa hạ giải sầu
cho giọt mồ hôi lâm sàng ngừng thở
những thiên thần ngơ ngác
sông trôi...
Nhổ nắng đi rồi
Sài Gòn chỉ còn những buổi chiều ươn ướt
con đường quen tên dỗi hờn
bế thốc tiếng cười di trú
Hôm nay là một ngày khuyết tật tinh thần
tôi mang đến gương mặt ngu dân thường thấy
những lời lẽ, những giả thiết… thôi không tung tẩy
treo bút lên trời ngắm gió mây bay