Hàng ngàn năm
hàng vạn năm
mặt trời thế kỷ vẫn đằm
như không
chỉ trái tim lửa rực hồng
cháy lên quá khứ
bụi hong kiếp người
Yêu ma giãy giụa đất trời
tiếng kêu như thể đứt lời chiêm bao
nhởn nhơ cõi mộng thoái trào
gom về một dải gành hào sinh ly
Bốn phương mặt cắt gió ghì
quẩn quanh manh áo chật đi suốt mùa
Thôi xin hát dạo nắng mưa
nâng khăn sửa túi cho vừa dại khôn
Buộc càn vào chốn vô hồn
dở hay nhân loại phấn son mặt đời.
saigon, 04/2013