Họ nghĩ tôi là khỉ
có khả năng làm trò
họ nghĩ tôi học xiếc
trên dòng suối Pô Kô
Tôi có Tổ có Tông
có cội nguồn Âu - Lạc
mơ ước những cây cầu
đi qua ngày mặn chát
Bấu víu từng sợi cáp
mỏng manh như phận mình
thiếu cái ăn cái mặc
dư cái nghĩa cái tình
Mưa dìu đời vắt vẻo
treo lơ lửng giữa dòng
đợi chờ trong vô vọng
còn ai biết hay không?
Hỏi trời không buồn hỏi
đường xa đến ngút ngàn
gọi người không buồn gọi
gần nhau mà thênh thang
Thôi đành nương qua suối
tìm hạt gạo lót lòng
gửi vào đời may rủi
chiều rơi ngập khúc sông.
Poko, 2014