Khi mặt trời còn ngái ngủ
những con đường chật ních người xe
tôi như rô bốt di chuyển giữa guồng quay nhân loại
không một điểm dừng cho đôi mắt
Tiếng rao lướt qua tôi
ghim nỗi đau thế kỷ
hệt như một lời trách móc
Phố có gì ngoài dòng sông trăng phủ đầy bóng tối
hôm nay mẹ gánh giấc mơ đi phượt
ngày mai mẹ gánh ban mai ra phố
tiếp thị hồn quê, hương cỏ
gánh thêm mùi nắng trở về
trăng không gội sạch bụi trần
khóe mắt mẹ cay xè yêu ghét
đôi quang gánh mắt tròn mắt dẹt
Phố có gì ngoài tiếng còi xe tâm thần
rú những tiếng chửi thề tươi rói
đứa trẻ lang thang nằm đợi cầu vồng
những tòa nhà chọc trời đâm cứng vào mắt
giẫm phải gai kiến trúc thế kỷ
mù bước chân trần
em có giận không?
đứa trẻ buồn không nói
đôi mắt khô khát của em thêm một lần vượt suối
Sài Gòn không cầu vồng
mẹ không cầu vồng
tôi không cầu vồng
em cũng không cầu vồng
chỉ có những cơn mưa nhấn chìm thành phố
mang ngột ngạt xoay ca…
2012