(Viết khi đọc tin Hà Nội bỏ ra 1.400 tỷ đồng tiền thuế của Nhân Dân xây nghĩa trang cho cán bộ cao cấp)
Tôi đã hai lần hương khói Trường Sơn
Tôi đã hai lần viếng thăm Quảng Trị
Nhưng ngạc nhiên với nghĩa trang 1.400 tỷ
Hà Nội dự xây vườn thượng uyển cho quan
Mỗi ngôi mộ 30 mét vuông
Có ngôi mộ chứa đầy tội lỗi
Có ngôi mộ một đời gian dối
Ngôi mộ nào từng rơi lệ vì Dân?
Tôi nghĩ về đứa trẻ thiếu ăn
Tôi nghĩ về tiền dân đóng thuế
Tôi nghĩ nợ công oằn mình trước cửa
Tôi nghĩ rất nhiều mà tìm không ra lẽ
Cái lý nào cho lương tâm?
Vui sướng gì lúc sống đã xa dân
Hạnh phúc gì khi chết chẳng gần dân mà sám hối
Lại bày trò tri ân ấm êm một cõi
Bệnh tật gì ngày mất cứ nan y
Đất nước này xấu tốt cũng của chung
Tổ quốc này giàu nghèo cùng khúc ruột
Hình chữ S đã bao phen lửa đốt
Máu nhuộm đồng bào nam bắc cắt chia
Nỗi đau xưa còn mãi đến giờ
Lớp trẻ chúng tôi không ngày yên được
Lòng thật muốn dựng xây, tâm can đêm đêm thổn thức
Mà bất bình... cơn tức nhức năm canh
Nghĩa trang là nơi nằm xuống nhẹ nhàng
Sao phải phí cả núi tiền cho bia miệng
Ai vẽ ra bàn cờ Yên Trung?
Ai đang làm màu "trách nhiệm"?
Hàng ngàn liệt sĩ Trường Sơn, Quảng Trị khóc cười số phận
Công bằng vậy ư?
Có thẹn với tiền nhân khi đất nước sinh hư
Có thẹn với lòng mình khi nói về công trạng
Tôi đã thấy nước mắt Mẹ Việt Nam lai láng
Lầm lũi một mình sức yếu tuổi cao
Tôi đã thấy vợ liệt sĩ mòn mỏi má đào
Họ đã sống một cuộc đời khó khổ
Tôi đã thấy... rất nhiều, rất nhiều những em thơ bơ vơ giữa chợ
Họ cần gì ngoài cuộc sống ấm no
Tỉnh lại đi những con khỉ diễn trò
Cuộc đời không là trường xiếc
Hãy để Nhân Dân tin yêu đất nước
Có được không???
Rạng sáng ngày 4/2/2018