Trước mặt kẻ khiêm nhường giả tạo
ta ngu ngơ như chẳng biết gì
manh áo giáp ngù ngờ chắn đạn
thủng thẳng chờ động tĩnh người đi
Làm công bộc đâu như cày ruộng
cấy cho xong hạt thóc trên đồng
người nhà nông chăm tưới nước, phân
mới có được gạo thơm cơm ngọt
Sống quanh mình bao người ton hót
lời nịnh thần nghe dễ lọt tai
bản lĩnh nào soi đáy lòng tham?
vơ vét sạch kho tàng có thể
Mặc ai oán, ai than, ai kể
phận nghèo hèn thấp cổ chơi vơi
bữa đói no trả giá miệng đời
“còn bổng lộc thì còn công bộc”
Đêm nằm mơ thấy Bao Chửng khóc
áo hoàng bào bầm dập đòn roi
nỗi đau như xé đất trời
trảm sao hết những người xu nịnh
Ước mong ngôi cao thức tỉnh
bóng thiên hà dập tắt lửa ma
cõi trần gian vượng khí linh thiêng
đời sống tạm an nhiên tự tại.
saigon, 12/2012