Cái đói cái nghèo cuốn người ta vào vòng lẩn quẩn. Đến miếng ăn còn nhọc nhằn. Cụ bà trong câu chuyện có thật này đáng thương hơn đáng trách. Còn bạn nghĩ sao?
Bạn tôi đang ngồi ăn hủ tiếu thì một cụ bà đến gần nói:
- Cô cho tôi xin vài ngàn ăn cơm, tôi đói quá
Bạn nhìn bà giây lát, rồi trả lời:
- Bà ngồi xuống đây, con mời bà một tô hủ tiếu
Vừa nghe thấy thế, cụ bà vội vã đi tới chỗ xe bán hàng, nói nhỏ điều gì đấy vào tai cô chủ quán.
Lát sau trở ra, bạn tôi nói:
- Hôm nay bà cứ ăn cho no, rồi về nhà ngủ, trời mưa gió kẻo bệnh thì khổ
Bà gật gù ra vẻ đồng ý.
Ngồi đợi vài phút thì cô bán quán bưng ra tô hủ tiếu mời bà ăn. Bà ăn ngon lành, húp sạch sẽ tô hủ tiếu.
Đến lúc tính tiền, bạn tôi vẫn thấy bà ngồi chờ. Bạn nói:
- Xong rồi, bà về nhà đi ạ
- Chưa về được cô ơi. Lúc nãy cô hứa cho tôi tô hủ tiếu giá 30 ngàn đồng. Nhưng tôi dặn cô bán hàng chỉ múc tô 20 ngàn thôi. Giờ cô thối lại tôi 10 ngàn đồng nữa mới đủ, bà nói
Bạn tôi nhìn bà ngơ ngác, như không thể tin vào tai mình.