Đơn vị đồng hành
Truy cập: 19,025,442 lượt

Khát (Tập thơ Ngày không bọt - xuất bản 2012)

Bài thơ "Khát" của nhà thơ Minh Đan là một tác phẩm rất ngắn nhưng mang một nỗi buồn sâu sắc và đầy ám ảnh về sự thiếu thốn trong tình yêu.

 

KHÁT

Em cây non nhú lộc

Anh rễ rễ tầng sâu

Cây chưa kịp lớn

Rễ vội cằn

 

Tình yêu cấy

Rủi may

Chờ nước vĩnh hằng

Bầu xanh và mặt đất

 

Đất trời khô

Khát từng cơn

Từng cơn...

(Minh Đan)

 


 

Bài thơ sử dụng hình ảnh thực vật để ẩn dụ cho một mối quan hệ tình cảm. Nó không kể chuyện mà tập trung vào việc thể hiện cảm xúc bằng những hình ảnh trực diện.

* Sự đối lập giữa khao khát và sự khô cằn:

"Em cây non nhú lộc": Hình ảnh này tượng trưng cho sự tươi mới, sức sống và khao khát được nảy nở trong tình yêu của người phụ nữ.

 "Anh rễ rễ tầng sâu": Người đàn ông được ví như bộ rễ, là nền tảng, là sự che chở.

Tuy nhiên, sự đối lập xuất hiện ngay sau đó: "Cây chưa kịp lớn / Rễ vội cằn". Điều này cho thấy tình yêu chưa kịp đơm hoa kết trái thì điểm tựa, nền tảng đã trở nên khô héo, không còn đủ sức nuôi dưỡng. Đây là một bi kịch của sự thiếu thốn, hụt hẫng ngay từ đầu.

* Sự mong mỏi vô vọng:

 "Tình yêu cấy / Rủi may": Tác giả ví tình yêu như một vụ mùa, có sự "cấy" gieo của con người nhưng lại phụ thuộc vào sự "rủi may" của số phận. Điều này cho thấy sự bất lực của con người trước những biến cố trong tình cảm.

 "Chờ nước vĩnh hằng / Bầu xanh và mặt đất": "Nước vĩnh hằng" là một ẩn dụ cho sự nuôi dưỡng, sự trọn vẹn mà tình yêu cần có để tồn tại. Tuy nhiên, sự mong chờ này lại đặt vào "bầu xanh" (trời) và "mặt đất", những thứ khó có thể mang đến sự vĩnh hằng.

* Nỗi "khát" đến tận cùng: Hai câu thơ cuối cùng là đỉnh điểm của sự ám ảnh. "Đất trời khô / Khát từng cơn / Từng cơn...". "Đất trời" ở đây không chỉ là thiên nhiên mà còn là thế giới nội tâm của cả hai người. Cả thế giới đó đều khô cằn. Nỗi "khát" không chỉ là một trạng thái nhất thời mà lặp đi lặp lại "từng cơn", nhấn mạnh nỗi đau, sự thiếu thốn đã trở thành một phần của cuộc sống.

 

"Khát" là một bài thơ rất hay của Minh Đan, thể hiện sự đơn giản trong ngôn từ nhưng lại sâu sắc về ý nghĩa. Nó không chỉ nói về sự tan vỡ, mà còn về sự thiếu thốn ngay từ khi tình yêu chớm nở. Bài thơ là một lời than thở đầy ám ảnh về một mối tình thiếu vắng sự nuôi dưỡng, để rồi cuối cùng chỉ còn lại nỗi "khát" đầy tuyệt vọng.

Top