Đơn vị đồng hành
Truy cập: 19,025,244 lượt

Thị Nở vùng lên (Tập thơ Phút 89 - xuất bản 2013)

Bài thơ "Thị Nở vùng lên" của nhà thơ Minh Đan là một tác phẩm rất độc đáo và đầy tính nữ quyền, lật ngược hình tượng "Thị Nở" trong văn học để truyền tải thông điệp về sự tự tin và giá trị đích thực của người phụ nữ.

THỊ NỞ VÙNG LÊN

Em biết đời anh không thiếu những hoa khôi hoa hậu


Những chân dài thắt đáy lưng ong...


Ngực – eo – mông gợi cảm ba vòng


Cong – uốn – lượn thành trì xiêu vẹo



Những chớp mắt cháy một vùng biên ải


Những nụ cười sấm sét cũng nở hoa


 

Hờn ghen được không?

 



Có gã khờ yêu em như thơ


Lưng em ngắn, anh bảo: siêng năng làm bếp


Chân em thấp, anh nhủ: xinh như trái bắp


Tay em tròn, anh hồn nhiên: cà pháo dậy thì

 

Em hạnh phúc không?



 

Lò gạch cũ cổ tích hiện lên


Bát cháo hành "made-in" Thị Nở


Kiêu hãnh mặc đời ghẹo trêu xấu hổ


Hôm nay em ngước lên cao.

(Minh Đan)

 

 

 Bài thơ này đặc biệt ở chỗ đối thoại trực tiếp với một người đàn ông ("anh") và so sánh mình với những hình mẫu phụ nữ lý tưởng của xã hội ("hoa khôi hoa hậu", "chân dài").

* Sự đối lập giữa vẻ đẹp bề ngoài và giá trị bên trong:

Hai khổ thơ đầu tiên thể hiện một sự thừa nhận thẳng thắn về vẻ đẹp hình thể mà xã hội tôn thờ. Những cụm từ như "thắt đáy lưng ong", "ngực – eo – mông gợi cảm ba vòng" hay "chớp mắt cháy một vùng biên ải" vẽ nên một hình ảnh phụ nữ quyến rũ, hoàn hảo.

Câu hỏi "Hờn ghen được không?" là một điểm nhấn tinh tế. Đó không phải là lời hỏi để tìm kiếm sự đồng cảm, mà là một sự thách thức, một câu hỏi tu từ đầy kiêu hãnh: Ta có quyền hờn ghen đó, nhưng ta không cần làm thế.

* Tình yêu vượt lên trên vẻ đẹp hình thức:

Khổ thơ thứ ba mang đến một tình yêu giản dị, chân thành. "Anh" không nhìn vào những khuyết điểm như "lưng ngắn", "chân thấp" của "em" mà nhìn thấy những phẩm chất tốt đẹp. Những lời ví von như "xinh như trái bắp" hay "cà pháo dậy thì" không hề chê bai mà lại trở thành những lời khen ngợi hồn nhiên, đáng yêu.

Tình yêu này không dựa trên sự hoàn mỹ bề ngoài, mà dựa trên sự chấp nhận và trân trọng những gì chân thật nhất. Câu hỏi "Em hạnh phúc không?" ở đây không cần lời đáp, vì nó đã rõ ràng.

* Thị Nở - Biểu tượng của sự vùng lên:

Bài thơ lấy hình tượng Thị Nở - nhân vật xấu xí nhất trong văn học Việt Nam - làm điểm tựa. "Bát cháo hành "made-in" Thị Nở" không còn là biểu tượng của sự bi thương mà đã trở thành dấu hiệu của tình yêu chân thật, của sự khai mở tâm hồn.

Câu thơ cuối cùng "Hôm nay em ngước lên cao" là lời khẳng định mạnh mẽ nhất. Sau bao nhiêu mặc cảm, mặc đời "ghẹo trêu xấu hổ", nhân vật "em" giờ đây đã kiêu hãnh và ngẩng cao đầu. Sự tự tin này không đến từ việc thay đổi ngoại hình, mà đến từ tình yêu đích thực và sự chấp nhận bản thân.

 

"Thị Nở vùng lên" là một bài thơ xuất sắc của nhà thơ Minh Đan. Tác phẩm đã biến "Thị Nở" từ một biểu tượng của sự xấu xí thành một biểu tượng của sự kiên cường, tự tin và vẻ đẹp của tâm hồn. Bài thơ nhắn nhủ một thông điệp mạnh mẽ và đầy tính nữ quyền: giá trị của một người phụ nữ không nằm ở ngoại hình, mà ở tình yêu chân thành và sự tự tôn của chính mình.

Top