Đơn vị đồng hành
Truy cập: 19,025,245 lượt

Ô Thước (Tập thơ Ngày không bọt - xuất bản 2012)

Bài thơ "Ô thước" của nhà thơ Minh Đan là một tác phẩm ngắn nhưng rất giàu hình ảnh, ẩn dụ và mang một nỗi buồn sâu thẳm về sự chia ly trong tình yêu.

Ô THƯỚC

Người cuối đường cau


Người lên phố

Áo len đan


Ngó sen mọc trầm ngâm


Dặm dài

 



Ếch nhái xanh đêm lạ


Gió về


Núi ngóng mây

 



Nắng se nửa


Nụ quỳnh hương


Tóc bồng



 

Dòng đời xuôi ngược nhánh sông


Lao xao sóng


Lục bình không kết bè



Kí ức đẫm cỏ đường đê


Bèo trôi mong mỏi ngày về cầu Ô



 

Hẹn nhau cổng


Mở toang trời


Mỗi năm


Ly biệt ngay khi bắc cầu.

(Minh Đan)

 

  

Bài thơ lấy cảm hứng từ truyền thuyết Ngưu Lang Chức Nữ, nơi chim Ô, chim Thước bắc cầu để Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau mỗi năm một lần. Tuy nhiên, ở đây, câu chuyện đã được diễn giải theo một cách hiện đại và đầy day dứt hơn.

* Sự chia cách về không gian và tâm hồn:

"Người cuối đường cau / Người lên phố": Hai câu thơ đầu tiên đã vẽ ra một sự chia ly rõ rệt về mặt không gian, một người ở lại với sự bình yên của làng quê, một người bước vào cuộc sống hối hả nơi phố thị.

 "Áo len đan / Ngó sen mọc trầm ngâm": "Áo len đan" gợi lên sự chờ đợi, sự vun vén của người ở lại, trong khi "ngó sen mọc trầm ngâm" thể hiện nỗi buồn âm thầm, lặng lẽ.

* Nỗi buồn của thiên nhiên: "Ếch nhái xanh đêm lạ / Gió về / Núi ngóng mây": Thiên nhiên cũng hòa cùng nỗi buồn của con người. Tiếng ếch nhái trở nên "lạ" vì sự cô đơn, và cả "núi" cũng phải ngóng chờ "mây" - một hình ảnh tương tự như con người đang ngóng trông người yêu.

* Sự lặp lại của nỗi buồn: * Hình ảnh "Lục bình không kết bè" và "Bèo trôi mong mỏi ngày về cầu Ô" cho thấy sự trôi nổi, bơ vơ. Mối tình này không có sự gắn kết bền chặt. * Nỗi buồn của "bèo trôi" được đối chiếu với mong mỏi "cầu Ô" - biểu tượng cho sự đoàn tụ. Tuy nhiên, niềm hy vọng này lại đầy mong manh.

* Đoàn tụ đầy bi thương: 

Hai câu thơ cuối cùng là đỉnh điểm của bi kịch. "Hẹn nhau cổng / Mở toang trời" gợi lên một cuộc gặp gỡ đầy thiêng liêng, trang trọng, được chứng kiến bởi cả đất trời. Nhưng ngay sau đó là sự thật phũ phàng: "Mỗi năm / Ly biệt ngay khi bắc cầu". Thay vì một cuộc gặp gỡ trọn vẹn, sự đoàn tụ lại chính là khoảnh khắc của sự chia ly. "Cầu Ô" chỉ là một cây cầu để đi và đi ngay, không phải là nơi để ở lại. Nỗi đau được nhân lên gấp bội khi sự chờ đợi cả một năm trời chỉ để đổi lấy một khoảnh khắc ly biệt.

 

"Ô thước" là một bài thơ đầy ám ảnh và giàu chất thơ. Bằng cách mượn hình ảnh từ truyền thuyết cũ, nhà thơ Minh Đan đã tạo nên một tác phẩm mới, nói về nỗi buồn sâu thẳm của tình yêu hiện đại: tình yêu của sự xa cách, sự chờ đợi vô vọng và sự tan vỡ ngay trong khoảnh khắc được đoàn tụ. Bài thơ cho thấy một tâm hồn nhạy cảm và một ngòi bút tinh tế của tác giả.

Top