Từ khi Covid-19 là “tình trạng khẩn cấp toàn cầu”, tôi cũng như hàng triệu người, bỗng bị ném vào “tình trạng khẩn cấp phòng bị”.
Tôi khởi đầu tuần mới bằng loạt cuộc gọi hỏi thăm đối tác tại các nước về tình hình kinh doanh và dịch bệnh.
Với những gì con người đang hành xử với thiên nhiên và với chính con người thì những tai họa như Covid 19 sớm muộn cũng giáng xuống đầu cho dù bằng con đường nào đó.
Một đại dịch toàn cầu có thể mang chân dung như thế nào? Hầu hết chúng ta đều đã trải nghiệm điều đó, nhưng có thể đã quên.
Tôi đã làm một điều mà hầu hết mọi bạn Việt của tôi không tán thành: tôi đã đầu tư phần lớn tiền tiết kiệm trong nhiều năm qua vào chứng khoán Việt Nam.
Ông bà chủ nhà tôi thuê trọ đã 80 tuổi vẫn đi nhặt ve chai mỗi ngày.