Đơn vị đồng hành
Truy cập: 10,904,698 lượt

Minh Đan còn trẻ. Làm báo chuyên nghiệp, nhưng 15 năm gắn bó với thơ. Cá nhân tôi, 2 năm mới được một tập. Lọ Lem Đất Võ 6 năm ra 4 tập thơ, nghĩa là cứ một năm rưỡi cô cho ra đời một “đứa con tinh thần”, mới … ghê. Đó là cuộc ma-ra-tông thơ. Hôm nay, trận đấu đã bước sang Phút 89. Phút hồi hộp, gay cấn nhất, cũng là phút đáng chán nhất. Bên thì cầu tăng giờ, bên thì muốn câu giờ. Minh Đan đang thắng.

 

Trong bộn bề đời sống hôm nay, những trang viết về công nhân - lao động không nhiều, nên sẽ rất quý giá, đáng trân trọng khi nhà thơ Minh Đan viết những dòng thương tặng nữ công nhân nghèo.

 

Cảm nhận khi đọc chùm thơ mới của Minh Đan trên website Hội Nhà văn TP.HCM: Thực ra Minh Đan không trốn dịch mà cô ấy dấn thân vào những nơi có dịch, quên mình làm thiện nguyện giúp đời. Những vần thơ cũng cho thấy một tâm thế nhập cuộc tích cực, tự nhiên, những lòng tốt gặp nhau, lặng lẽ giúp bao phận người bớt nỗi nhọc nhằn, xoa dịu nỗi đau. Quý biết bao những con người như vậy!

Lâu nay, tôi chỉ đọc vài ba bài thơ của Minh Đan trên Blog Lọ Lem Đất Võ. Cái tên Blog ấy cũng phần nào nói lên cái chất của Minh Đan: Cô Lọ Lem dễ thương, lại sinh ra ở miền đất võ. Ai về Bình Định mà coi/ Con gái Bình Định múa roi đi quyền. Tôi yêu cái chất trực cảm mạnh mẽ ấy. Nay mới được đọc trọn vẹn tập thơ mang cái tựa rất thể thao: Phút 89, tôi đã bị thơ Minh Đan lôi cuốn.

 

Thơ là một cõi cô đơn. Càng đi sâu vào các tầng bậc của thơ, cảm giác cô đơn càng vây chặt, càng đậm đặc quanh “lữ khách”. Đó là con đường duy nhất! Một thời thơ, một đời thơ mà gặp được tri âm đồng điệu, đồng hành – dù chỉ một đoạn đường ngắn thôi – cũng đã là may mắn lắm, toại ý lắm vậy.

 

Tôi ngây ngô như chàng trai ở đất miền Tây Nam Bộ khi có cơ hội đọc biết Hầm Hô trong tác phẩm DẤU CHÂN HẦM HÔ - NXB THANH NIÊN - 2011, tôn sùng Thượng Đế đã tạo ra vẻ đẹp kì vĩ cho Hầm Hô và cả thế giới này. Một cây bút thay mặt Ngài nói lên công trình sáng tạo kì tuyệt ấy là nữ thi sĩ - nhà báo Minh Đan.

 

Top