Đơn vị đồng hành
Truy cập: 5,470,080 lượt

Cảm nhận khi đọc chùm thơ mới của Minh Đan trên website Hội Nhà văn TP.HCM: Thực ra Minh Đan không trốn dịch mà cô ấy dấn thân vào những nơi có dịch, quên mình làm thiện nguyện giúp đời. Những vần thơ cũng cho thấy một tâm thế nhập cuộc tích cực, tự nhiên, những lòng tốt gặp nhau, lặng lẽ giúp bao phận người bớt nỗi nhọc nhằn, xoa dịu nỗi đau. Quý biết bao những con người như vậy!

Lâu nay, tôi chỉ đọc vài ba bài thơ của Minh Đan trên Blog Lọ Lem Đất Võ. Cái tên Blog ấy cũng phần nào nói lên cái chất của Minh Đan: Cô Lọ Lem dễ thương, lại sinh ra ở miền đất võ. Ai về Bình Định mà coi/ Con gái Bình Định múa roi đi quyền. Tôi yêu cái chất trực cảm mạnh mẽ ấy. Nay mới được đọc trọn vẹn tập thơ mang cái tựa rất thể thao: Phút 89, tôi đã bị thơ Minh Đan lôi cuốn.

 

Thơ là một cõi cô đơn. Càng đi sâu vào các tầng bậc của thơ, cảm giác cô đơn càng vây chặt, càng đậm đặc quanh “lữ khách”. Đó là con đường duy nhất! Một thời thơ, một đời thơ mà gặp được tri âm đồng điệu, đồng hành – dù chỉ một đoạn đường ngắn thôi – cũng đã là may mắn lắm, toại ý lắm vậy.

 

Tôi ngây ngô như chàng trai ở đất miền Tây Nam Bộ khi có cơ hội đọc biết Hầm Hô trong tác phẩm DẤU CHÂN HẦM HÔ - NXB THANH NIÊN - 2011, tôn sùng Thượng Đế đã tạo ra vẻ đẹp kì vĩ cho Hầm Hô và cả thế giới này. Một cây bút thay mặt Ngài nói lên công trình sáng tạo kì tuyệt ấy là nữ thi sĩ - nhà báo Minh Đan.

 

Trong Túc cầu giáo, nói đến “Phút 89” là nói đến sự gay cấn tột đỉnh, nói đến những tình huống – những pha bóng kinh điển làm người xem mãn nhãn, nói đến sự xuất hiện của kỳ tích tạo nên những cung bậc cảm xúc ấn tượng cho khán giả. Một cuộc lội ngược dòng ngoạn mục của nhà vô địch để bảo vệ thành công ngai vị của mình, hay một tân vương mới lên ngôi chăng?

 

Bài này được viết sau khi đọc trên Fanpage Facebook “Lọ Lem Đất Võ Minh Đan” một bài bình luận thơ của tác giả Trần Xuân Đạt về bài thơ “Tiếng Khóc” trong tập thơ “Ngày không bọt” của nữ sĩ Minh Đan.

 

Top