Tôi đã đọc thơ Minh Đan nhiều nhưng chỉ là những bài thơ lẻ tẻ được đăng ở đâu đó. Trong những ngày cuối năm 2021 được tác giả tặng tập thơ PHÚT BÙ GIỜ và tôi có dịp đọc một cách có hệ thống những bài thơ sắp xếp trong một tập xinh xắn.
Khoảng vài năm về trước, trong một lần lang thang trên mạng vô tình gặp trang Website của nhà thơ Minh Đan có biệt danh là "Lọ Lem Đất Võ”, tôi rất ấn tượng với tuyên ngôn bằng thơ của chị: "Trong sáng quá / không đuổi kịp lưu manh đang chế ngự / ta ngụp lặn vào thơ". Bẵng đi một thời gian, gặp lại "Lọ Lem Đất Võ” khi chị mới ra tập thơ "Phút bù giờ" do NXB Hội Nhà văn xuất bản quý IV năm 2021.
Cầm trên tay tập thơ “Phút bù giờ”, tôi thấy Minh Đan rất “đặc biệt” trong cách đặt nhan đề. Trước đây là “Phút 89”, hiện tại là “Phút bù giờ”. “Phút 89” là nước rút rồi. Vậy “Phút bù giờ”, Minh Đan có gì mới? Có lật được tình huống mà chị đã từng thử thách mình không?
Ngắm tập thơ Phút bù giờ vừa xuất bản quý IV năm 2021 của Minh Đan, tôi nhận ra phong cách trình bày thẩm mỹ của một nhà tạo mẫu chuyên nghiệp. Hình ảnh chủ nhân tập thơ mang dáng vẻ trưởng thành về nghệ thuật trong cái mỹ thuật mà tôi thích. Lần này, tôi cầm tập thơ chị tặng, lòng rất vui và đặt tay trên phím đi nốt cả tập sách xinh xinh.
Hóa ra sinh ra ở trên đời, con người ta không chỉ sống cho mình, cho riêng mình, cho một mình mình, vui hay buồn, thành công hay thất bại, ấm hay lạnh, đói hay no, nước mắt hay nụ cười, cứ tưởng là đời mình chỉ là như thế, cao hoặc thấp, trắng hoặc đen, bình thường hay phi thường, trọn một đời người, rồi nhắm mắt, tưởng là xong, tưởng chỉ cần có thế, bao gọn suốt một đời mình, như một trận đấu, có tiến có lùi, có ngã có đứng, có khóc có cười, rồi cũng xong một trận đấu.
Nói về dấu ấn, giọng thơ Minh Đan qua tập thơ này, có thể thấy rõ rằng thơ Minh Đan có chất riêng, là điều đáng quý nhất ở người làm thơ. Từ đó tạo được ấn tượng để người ta đọc kỹ, nhớ lâu, in sâu trong tâm thức.