Đơn vị đồng hành
Truy cập: 10,904,648 lượt

Đọc và cảm nhận bài thơ "Di cư" của Nhà thơ Minh Đan

Thời gian gần đây, công chúng biết tới cái tên Văn Thắng qua hàng loạt những bài viết ngẫu hứng về thơ và tản văn của nhiều tác giả. Vào ngày 1/8/2024, anh đã có một bài cảm nhận rất đặc biệt về bài thơ "Di cư" của nhà thơ Minh Đan, bút danh Lọ Lem Đất Võ. 

Trang minhdanpoet.com xin được đăng nguyên văn bài thơ của Minh Đan và bài cảm nhận của Văn Thắng, góp phần lan toả thêm một góc nhìn thú vị...

ĐỌC VÀ CẢM NHẬN

(V/v: Bài thơ "Di cư" của Lọ Lem Đất Võ)

DI CƯ

Làm sao đào thoát khỏi nỗi đau

Mỗi lỗ chân lông như có kim châm chích vào

Ánh trăng dẫn đường xác lá

Tả tơi lối về

 

Làm sao xem như chẳng có gì

Mỗi hơi thở trĩu nặng bước chân người rời phố

Giếng làng sẵn chờ nơi xa

Đợi hôn đứa con còn vương bụi gió

 

Làm sao vượt qua nghịch cảnh

Học mầm cây vươn lên mặc mưa nắng đội đầu

Học ngọn cỏ lông chông đuổi nhau trên cát

Dưới mặt trời là hi vọng mai sau.

SG-2021

Minh Đan

 


 

Di cư - một chủ đề nóng hổi và đầy đau thương trong xã hội hiện đại. Bài thơ tập trung vào những nỗi đau, sự mất mát và cả hy vọng của những người phải rời bỏ quê hương để tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Bài thơ khắc họa chân thực những cảm xúc phức tạp của người di cư: nỗi đau đớn khi rời xa quê hương, sự cô đơn lạc lõng nơi đất khách quê người, nhưng đồng thời cũng là ý chí vươn lên, niềm hy vọng vào một tương lai tươi sáng.

Tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự mạnh mẽ, kiên cường của con người trước những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Dù phải đối mặt với bao nhiêu đau khổ, người di cư vẫn luôn hướng tới tương lai, không ngừng tìm kiếm những điều tốt đẹp hơn.

Bài thơ không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn học, mà còn là tiếng nói đại diện cho hàng triệu người di cư trên thế giới. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cuộc sống, nỗi niềm và những hy sinh của họ. Đồng thời, bài thơ cũng là một lời nhắc nhở về giá trị của quê hương, gia đình và những mối quan hệ thân thiết.

Tác giả đã thành công trong việc truyền tải những tâm trạng phức tạp của người di cư: nỗi đau, sự cô đơn, sự lo lắng, nhưng bên cạnh đó là niềm tin, hy vọng và ý chí vươn lên. Hình tượng "Lỗ chân lông như có kim châm chích": Hình ảnh này gợi lên cảm giác đau đớn tột cùng, thể hiện nỗi đau tinh thần khi phải rời xa quê hương. "Ánh trăng dẫn đường xác lá": Hình ảnh đối lập giữa ánh trăng sáng và xác lá tả tơi gợi lên sự cô đơn, lạc lõng của người di cư trên con đường tìm kiếm tương lai. "Giếng làng sẵn chờ nơi xa": Hình ảnh giếng làng tượng trưng cho quê hương, nơi chứa đựng những kỷ niệm đẹp. Việc giếng làng chờ đợi đứa con xa xứ gợi lên nỗi nhớ da diết và tình yêu quê hương sâu sắc. "Mầm cây, ngọn cỏ": Hình ảnh này tượng trưng cho sự sống, sự vươn lên và ý chí kiên cường của con người.

Về giá trị nghệ thuật: Ngôn ngữ thơ chân thực, giản dị nhưng giàu hình ảnh, giàu cảm xúc. Những biện pháp tu từ: So sánh: "Lỗ chân lông như có kim châm chích vào" ; Nhân hóa: "Mầm cây vươn lên", "Ngọn cỏ lông chông đuổi nhau"; Điệp từ: "Làm sao" nhấn mạnh sự trăn trở, băn khoăn của người di cư. Âm điệu thơ trầm buồn, da diết thể hiện nỗi đau và sự cô đơn.

Bài thơ "Di Cư" của Minh Đan là một tác phẩm văn học xuất sắc, có giá trị nhân văn sâu sắc.

Qua bài thơ, chúng ta hiểu hơn về cuộc sống, nỗi niềm và những hy sinh của người di cư. Đồng thời, bài thơ cũng khơi gợi trong mỗi chúng ta lòng trắc ẩn, sự đồng cảm và tình yêu thương đối với những số phận bất hạnh.

VĂN THẮNG

Top