Thơ nữ luôn ngút ngàn tình, tình lứa đôi, tình yêu quê hương, gia đình, đất nước, và đôi khi chỉ là yêu một bông hoa, một giọt sương hay một làn gió thoảng... Ta luôn tìm được những phẩm chất rất riêng của người phụ nữ Việt Nam trong đó. Chỉ có phụ nữ mới đủ nhạy cảm để viết nên những nốt bổng nốt trầm trong thăm thẳm cõi lòng khi trải lời yêu. Dọc đường thơ, trên những triền mới lạ hay trong khu rừng thân quen, ta đều gặp những vần thơ thân thương, mềm mại, quyến rũ nhưng cũng không kém phần dữ dội của các nhà thơ nữ. Họ đã luôn ghi dấu ấn đậm sắc trên biển thơ tít tắp không bến bờ... (M.H)