Cây bút trẻ Nguyễn Hồng sinh năm 1981, hiện là cử nhân luật, công tác tại Phòng Thanh tra, Sở Khoa học và Công nghệ tỉnh Nghệ An. Với nghề nghiệp tưởng chừng “khô khan” ấy, ngỡ như chẳng dính dán tới văn chương, vậy mà năm 2014, khi chị xuất bản tập truyện ngắn “Vết nhớ” đã được biết đến như một cây bút văn xuôi triển vọng. Và gần đây, Nguyễn Hồng tiếp tục cho ra mắt tập thơ đầu tay “Ví dụ anh”. Thơ của chị nũng nịu, đa đoan, không chú ý nhiều tới lập tứ mà để cho tình cảm tự dẫn dắt ngôn ngữ...
ĐÊM TRẮNG
Rối rắm va vào em thành những ký tự lặng thinh.
Đóng mở muôn vàn dấu hỏi.
Anh
Những mảnh ghép không lời.
Thôi thì, thôi, không nhớ nữa
Vờ như là dửng dưng
Trả hết về hư vô ấy
Cầm lòng ngăn một cơn giông.
Đếm giọt cà phê đáy cốc
Khoảng trống
Em
Đêm bình thản lấp đầy.
VÍ DỤ ANH
Chiều nhấn nhá vào em một phiên bản nháp buồn tênh.
Một ngày mưa ướt phố
Một ngày em rối nhớ
Nguệch ngoạc mơ hồ những ví dụ về anh.
Ví dụ có anh rất thật
Và đêm ngực ấm môi mềm
Và em bồng bềnh cỏ ướt
Trăng nghiêng rớt phía êm đềm.
Ví dụ là ví dụ thôi
Không anh mắt phố vô hồn
Hiên đời co ro trú tạm
Tí tách là tí tách em.
Tí tách là tí tách ơi
Chiều buồn
Mưa nháp
Vậy thôi.
TUNG HỨNG
Cùng chơi nào trò tung hứng chóng mặt
Được thua thua được cũng bằng không
Vốc ồn ào ủ vui
Thấy tay mình trơn tuột
Tiếng thở dài rót nhẹ
Thấy buồn tràn trề tay.
Ngày gõ nhịp gì mà như reo vui
Nhắc em nhớ mùa hoa tháng mười
Một hai ba này thương lắm nhá
Một hai ba này... yêu mất rồi.
Cảm ơn anh
Người đàn ông dạy em nói bằng lời lặng im
Có ngôn ngữ nào phiêu linh hơn thế
Trò tung hứng chóng mặt
Nhắc em rằng có anh.
Một hai ba này thương lắm nhá
Một hai ba này... yêu anh rồi
Những được mất ồn ào tạm lắng
Nhớ trò tung hứng buồn vui.
NGUYỄN HỒNG