Vừa ra mắt tác phẩm đầu tay "Quen & Lạ", Trần Võ Thành Văn đã ghi dấu ấn trong lòng bạn đọc bởi hơi thơ rất riêng. Cái nhìn về cuộc sống đa chiều và đa màu... Văn là em trai đồng hương với tôi, học ngành sư phạm, còn trẻ nhưng đã có những đột phá rất đáng trân trọng.
ĐỒNG KHUYA
Bầy lửa đêm lội đồng
tháng bảy chùn chân phiên rạ cũ
ngó từng mắt ma rơi
Từ phía liềm trăng
mẹ gặt nốt bầu mưa sương thấp
tháng bảy bọng đòng
lửa đêm bọng hạt
và tuổi thơ con quá vãng được mùa
Từ phía góc đồng
đàn bướm bội thu tiếng cười của mẹ
những âu lo dắt díu nhau về
đậu nóc rơm thơm/ trẩy mùa vàng vỡ
Thưa mắt ma độ lượng cuộc người
thưa bụi trăng trầm xâm bờ đất lạ
còn nhau chiếc kén rộ ràng
từ phía lời ru của mẹ
lũ chuột khâu khuya phối trứng một mình
Bầy lửa đêm lội đồng
tháng bảy tứa mình phiên rạ cũ
kí ức quẩn quanh bên ụ gió khuya/ thổi lệch
độ lượng tìm nhau sau đám bụi hoen nhòe.
NGUYÊN SƯƠNG
Linh cảm về đêm kí tự
giọt trăng miền mắt em cong
cỏ dại mình thơm lặng lẽ tẩy trần
Quẫn cùng sỏi đá
linh cảm về em chiếc hôn khuya
rơi trên nền đất xưa tầm tã
Kịp không em
một chuyến trở về
Trăng đêm nay không tuổi
màu đất đêm nay không phai
xin lữ hành em đường hương sương muộn
xin guộc gầy bến đậu thanh tao
Những giọt trăng rơi về phía khác
những vạt cỏ khuya thơm về phía khác
duy dòng tóc anh đầm đẫm quanh mình
Một lần và đêm đêm trinh nguyên
anh gối đầu lên giấc mơ em
cỏ quay mặt rời xa anh và hát
bài hát sương khuya cô độc lâu rồi.
KHÚC TRĂNG
1.
Ngôn ngữ chạy dài quanh cỏ sắc
mùa xuân hoa chưa nở bao giờ
con đường ấy một đời lầm lũi
nhìn người bận rộn yêu nhau
2.
Già cỗi kí tự trăng
lơ đãng núi đồi ngắt khói
sông dài trên cánh tay
chưa thể một lần thấy sóng
vì sao hợp lưu?
Rất nhiều vực sâu
rất nhiều kì vọng
người câm lặng lựa phút giây mặc cả
cỏ sắc chuốt đau
trút xuống hãi hùng cuống quýt
mù sa đắm say
3.
Người bận rộn yêu nhau
con đường ấy biết nhờ ai chốt gió
những dấu trăng qua phố vội vàng
vội vàng trôi tuột
4.
Và ta tiếc nuối và em ngại ngùng
đã chìm đắm trước chiều dâng suy tưởng
những giọt trăng ngần ấy nguyên khôi
thoải thương thoải nhớ
Dần xa
heo hút triệu năm tiền sử
cách điệu trăng vọng âm tiếng hú
đầy dâng vực sâu
đầy dâng nghẹn ngào
5.
Thưa em khoảnh khắc này đã cạn
đừng hỏi vì sao mùa xuân hoa chưa nở
đừng hỏi vì sao trăng mãi tròn
mình đổi ngôi tình yêu.
TRẦN VÕ THÀNH VĂN