Hai anh em tôi chưa từng có dịp gặp nhau ngoài đời thực, chỉ là biết nhau, đọc thơ nhau từ rất lâu, mười năm có lẽ. Còn nhớ năm 2008 khi tôi đăng bài thơ Ngẫm viết về nghề báo trên yahoo 360 độ, anh Vinh đã để lại nhận xét đại ý khen tứ thơ hay. Sau này khi chuyển qua mạng vnweblogs, chúng tôi vẫn thường ghé nhà đọc thơ nhau, trân trọng nhau, nhưng rồi vẫn là bạn văn chương trên mạng. Và hôm nay, bất ngờ anh gửi tới email tôi chùm thơ với những vẻ đẹp "huyền ảo như hố sâu nước mắt”, tôi thích thú chia sẻ ngay đến bạn đọc. Mời cùng tôi lắng lòng với giọng thơ đậm miền sông nước Cửu Long - nhà thơ Trần Thế Vinh.
CÂU THƠ GỬI TRƯỜNG SA
Cây cỏ Trường Sa
mới mọc
đã thấm đậm màu da dân tộc
xanh xanh ngọn lúa đồng bằng Cửu Long…
Nước biển Trường Sa
mằn mặn ngọn gió vắt qua Đèo Cả
mang máu cha anh thấm cột chủ quyền
trăm ngàn câu thơ
thao thức…
Hạt sỏi Trường Sa
dính từng giọt mồ hôi trai gái Việt
sấm sét bão giông ở Trường Sa
triệu triệu con tim
trông ngóng…
Câu thơ này
Xin gởi vào cột mốc Trường Sa!
* * *
TRÊN ĐỈNH THẤT SƠN
Vồ núi Cấm
Phật Di Lặc cười nghiêng thế gian
Động Thủy Liêm huyền ảo như hố sâu nước mắt
Bốn phương vũ trụ xoay tròn
Đêm. Những giọt sáng luân hồi chớp tắt.
Chùa Vạn Linh Chuông vọng ba hồi phật, pháp, tăng…
Xao xác niết bàn cõi xuân xanh
Giấc đêm tỉnh thức cùng cây thở
Dòng kinh luân hồi
Nở sáng sao khuya…
Đêm Thất Sơn
Hoa Thạch lục cựa mình, vừa nở
Ngàn cây vừa mọc lá rung rinh
Sương khuya đầm đìa lạnh tóc hoa râm
Chỉ nơi con tim biết yêu đang ấm.
Trên đỉnh núi
Cao chót vót tình yêu ta chinh phục
Gặp vạn loài hoa
Đánh thức nỗi cô đơn
Vì biết qua đêm ta phải xuống
Giữa đời thường phù phiếm cõi nhân sinh.
* * *
TẢN MẠN DỌC ĐƯỜNG TÂY BẮC
1. Suốt ngày mưa đứng, lưng chừng dốc
Chiều ướt Mộc Châu mây lưa thưa!
2. Gặp em gái Thái trên Sầm Nứa
Dệt hoa văn khéo tựa chỉ thơ
Hồn ta như chạm vào cáo chỉ
Đêm miền cao hun hút thác ghềnh…
3. Sương phủ Hoàng Liên, trắng Sa Pa
Ơi tình nhân về tay ấp mặn mà
Chia củ khoai lùi cầm tay quả trứng
Cùng trải lòng ngọn lửa canh khuya!
4. Đường trơn thác đổ, mây giăng giăng
Tây Bắc. Giang hồ mới nửa canh trăng
Chưa bén sương mơ nhớ ơi là nhớ
Dạt khói đồng bằng, rơm rạ mùa riêng…
* * *
BẰNG GIANG
Khua sóng sông Bằng
Nghe gió bắc phong rung rinh ngọn thác
Từ nguồn sữa mẹ Cao Giang mộc mạc
Ngọt như em gái Tày
Nắn nót chữ ca Then…
Ẩn khúc sông Bằng
Nhìn lão tiều phu vót cần đàn Tính
Thả lên sông quê tiếng đàn cảm hứng
Nuôi cá Việt trôi qua
Phương Bắc chập chùng…
Cạn chén rượu ngô bản làng ngọt mật
Ta như rớt giọt nước mắt làm sạch cái nhìn
Núi đá bốn phương lắng qua cửa sổ
Ngỡ Bằng giang dậy sóng đa tình.
Lên…
Xuống…
Vượt đèo…
Rồi cũng chia tay
Gởi lại bạn bè những viên sỏi cứng
Nắng mưa…
Thác ghềnh…
Trường tồn bền vững
Giữa lòng nước xoáy Cao Giang!
TRẦN THẾ VINH