Tôi gặp Lưu Thị Thẩm - Dạ Thy tại Sân thơ trẻ, ngày thơ Việt Nam Ở Tp.HCM năm 2017. Khi ấy, em có gửi tặng tôi tập thơ đầu tay "Đừng làm đau người thương" đã xuất bản trước đó. Tôi quý em ở sự chân thành, cả trong lời thơ cũng chân thành. Trân trọng giới thiệu chùm thơ mới em vừa gửi cho tôi.
DỰA DẪM
Dựa ngực trên bờ quên
Dẫm ngay vào góc nhớ
Ta nhìn ta tráo trở
Bày đặt khôn nên lường
Đêm nay cả phố phường
Bình yên nghe ta thở
Sương tan mà cũng sợ
Động đêm nhớ giật mình
Ngay cả bờ môi xinh
Cũng gồng mình chống cự
Sợ vỡ oà nên giữ
Cắn môi mình làm nư
Ta ôm đêm khư khư
Sợ giật mình trở giấc
Anh không là sự thật
Trổ buồn trên nhánh đau
Xin đêm đừng qua mau
Ta nhìn anh chút nữa
Trăng ơi đừng cục cựa
Cứ vàng trốn bình minh
Gió ơi chớ vô tình
Làm run lên cây cỏ
Khiến sương buồn lệ nhỏ
Làm ồn giấc thuỷ tinh
Nhớ bỗng dậy trở mình
Anh tan... trong vô hình
Đâu rồi... khách viễn chinh?
Em gầy trong điêu linh!!!
LÂU LÂU LỘN TRÁI HÌNH HÀI
Lâu lâu lộn trái hình hài
Cho ta thấy được một vài xấu xa
Ngoài là người,trong là ma
Hai con một xác đâm ra bất bình
Con người sống vị nhân sinh
Con ma đòi sống lụy tình vị thân
Con người gieo ác phân vân
Con ma thúc giục bảo ngần ngại chi
Con người tâm tánh từ bi
Con ma chiêu dụ sân si sáp vào
Ở trong từng mỗi tế bào
Hai con tranh chấp nghẹn ngào lương tri
Mỗi giây là một cuộc thi
Tĩnh tâm người nhé, vô vi chan hoà
Lương tâm là một quan toà
Bình minh rực sáng vỡ oà bóng đêm.
ĐÊM CUỐI !!!...
Đi qua nhiều nông nỗi
Môi đắng chát quá chừng
Đi qua một người dưng
Ngực hứng đầy nghiệt ngã
Đôi mình xa cách quá
Ngay từ cái hôn đầu
Thèm lắm... chẳng hôn sâu
Sợ bạc đầu... vì nhớ
Chắt chiu từng hơi thở
Hít sâu trong tim gầy
Sợ gió hờn nghe thấy
Anh hôn nhiều hơn mây
Nghiêng vai anh lại đây
Gần... gần thêm chút nữa
Kệ những điều sắp sửa
Ngày mai... ta xa rồi
Mắt anh đổ mồ hôi
Chắc nhìn em nên mệt
Suỵt...!
Em không cần gì hết
Lặng...
Nghe bình yên trôi
Em sẽ không khóc nữa
Ngày mai... Em nín rồi
Em sẽ không đau nữa
Quay lưng- ta- người xưa!
DẠ THY