Là cây bút trẻ của thơ ca Đồng Tháp, ở Nguyễn Hữu Trung, dễ dàng thấy sức tìm tòi, khám phá mong muốn trải nghiệm những ý thức của bản thân về cuộc sống và thơ ca. Ý thức của anh về thơ được thể hiện qua những câu thơ rất trẻ. Không khỏi sự bứt rứt trước nhịp thở đa phức mà sáo mòn của văn chương hiện nay. Hi vọng hành trình thơ anh sẽ tiến xa hơn nữa trong tương lai của thơ ca đồng bằng Tây Nam bộ. Tôi biết thơ trẻ này qua sự giới thiệu của nhà thơ Phan Duy, lấy làm vui mừng vì đồng bằng thêm một luồng gió mới...
TẠO HÓA
đêm đâm chồi
phiến lạc nở ra chập chùng gấp gáp
trèo lên đỉnh
gặp mưa
hỏi nẻo nào về bản năng
cảm thể cởi nõn nhòa điệu vũ
trơn lành
quấp vào trăng cơn hoang rũ mình tới lượt
khuy cuối bứt bình minh
khan cuộc giao ban
phóng từng con nắng vào trong bữa điểm tâm
mầm sống tượng hình
kiến lập đôi môi của gió vụng trộm luồng sinh tử
xong một nghĩa vụ khứ hồi
dậy thỏa mê hoang
19.2.2017
TRỌ
một giây vừa rơi
một phút bắt đầu chạm đến bờ sám hối
thời gian hình thành
có người đàn ông mang đôi mắt màu rượu nho
gõ cửa trái tim
gõ cửa quá khứ
là đà
xin trọ một đêm tuổi trẻ
có người đàn bà mang bầu ngực lầm lỡ
chỉnh vết thương vừa lệch
gõ cửa trinh nguyên
xin trọ một đêm xuân thì
tôi trọ tôi trong đám đông
nhiều gương mặt đã lỗi thời
nhiều tâm hồn giữ nguyên bầu tim bảo thủ
trọ tôi trong chính tôi
tập đóng cửa tâm hồn
tập vẫy tay giã từ lời mời dĩ vãng
khước đôi mắt màu rượu nho và bầu ngực lầm lỡ
một giây
một phút
không trọ đám đông
22.2.2017
NGÀY GIỖ
trước căn nhà màu trắng
vòng hoa màu trắng
toàn cúc trắng như bàn tay vẫy một linh hồn
đã rũ xuống sau cơn bão
lấp lên nấm cỏ những trận mưa xanh
nghe bài cát bụi trong ngày giỗ Trịnh
phía trước hư không lơ đễnh
bỏ quên trần thế trên gác xép
trọ tưng bừng một bữa hoang
một bữa trước căn nhà màu trắng
cúc vừa nhú mầm
màu trắng còn trong tưởng tượng
khi cúc thành đóa
bụi còn ngủ say
khép đôi mắt
bão giông mồ côi nằm lên cỏ
trận mưa xanh
2.3.2017
NGUYỄN HỮU TRUNG