Đơn vị đồng hành
Truy cập: 10,905,774 lượt

Thơ Trầm Thanh Tuấn

Trầm Thanh Tuấn, hiện là giáo viên Trường THPT Long Hiệp, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Anh có những tứ thơ lạ, tạo nét duyên riêng biệt... Trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh.

 

ĐOẢN KHÚC MỘNG

 

Đêm mơ cánh gió

Bay ngang lưng trời

Vỗ về mây trắng

Một đời rong chơi

 

Đêm mơ cánh bướm

Trở mình Trang Chu

Giật mình! Cõi mộng

Một đời phiêu du

 

Đêm mơ chiếc lá

Cuối bãi đầu gành

Trôi về bón đất

Hóa vào chồi xanh.

 

* * *

 

ĐÊM ĐỒNG BẰNG NGHE TIẾNG ĐÀN TÀI TỬ

 

Đêm đồng bằng, nghe tiếng đàn kìm thấm ướt

Vũ trụ trút ngược mình.

 

Dây đàn căng

Tiếng đàn tan chảy

Mượt mà làn điệu

 

Tiếng đàn mời gọi …

 

Tiếng đàn cô đơn ….

 

Tiếng đàn đầm đầm nước mắt …

 

Tiếng đàn im bặt ….

 

Đêm quyện chặt,

Tiếng đàn đọng giọt

Rơi xuống đáy hình vũ trụ hư không.

 

Tiếng đàn lững lơ

Tiếng đàn vẫn chờ điệu hát.

Tiếng đàn thành mông mênh bát ngát.

 

Ai còn nhớ tiếng đàn xưa trên bến Tầm Dương?

Kiếp ca nương một đời sầu hận.

Ai còn nhớ tiếng đàn ở Long Thành

 

Trải hưng phế đổi thay, người ca nữ già héo hắt

Tiếng đàn của Kiều chỉ riêng Kim Trọng hiểu

Sao vẫn phải đánh đàn trên nhân thế vô tình?

 

Đêm nay, rưng rưng tiếng đàn tài tử mưu sinh

Lạc lõng giữa bốn bề khu sinh thái

Giữ được chăng lòng khách du ở lại

trên những hò xự xang ?

 

Đêm đồng bằng, tiếng đàn kìm lang thang.

 

* * *

 

CÕI EM

 

Anh thành một cõi vọng

Vang lời yêu muộn phiền

Đêm mơ về với cỏ

Bên một đời hồn nhiên

 

Anh hóa vào hồ điệp

Đêm Trang Sinh giật mình

Ngỡ trăm năm hút nhụy

Thả yêu vào trời xanh

 

Anh lang thang mây trắng

Trôi về miền xưa xa

Cõi em chiều phẳng lặng

Có sợi khói bên nhà.

 

* * *

 

GÁI QUÊ

 

Em thả gái quê trên đồng tà áo phất phơ trong gió

Lúa đang thì con gái

Căng đầy

 

Em thả gái quê trên đồng

giấu nét mắt thật sâu vào khoảng xanh

và bàn tay chạm vào cõi xanh

mơn man lúa

Xuân thì

 

Em thả gái quê trên đồng

má em khe khẽ hồng

Đôi vai căng đầy nắng

Hơi thở em nồng nàng mùi lúa sớm

Mặt trời thả nắng lên sương

Cánh đồng cùng tỏa hương

Con gái

 

Em thả gái quê trên đường làng

Ngày hè ngày hội

Chiếc áo bà ba một hai sớm tối

Giữ sân đình thành một nét quê

Vĩnh hằng.

 

Em thả gái quê vào lòng

cho anh giăng mắc trăm dòng Tương Tư.

TRẦM THANH TUẤN

Top