Khác với một Phan Hoàng luôn trăn trở với thơ thế sự, chất đời sống nhiều băn khoăn nhân thế,... là một Phan Hoàng thật lãng mạn trong thơ tình với những sắc thái riêng, khó trộn lẫn. Hãy cùng thưởng lãm vẻ đẹp đàn bà và trái cấm trong thơ anh...
EM TẮM BÊN SÔNG TRĂNG
Anh muốn ôm em hun hút sông trăng
em trắng quá
sông thì trăng quá
anh muốn trăng hãy đi đi
cho da thịt lên ngôi
cho men tình lả tả
sông buốt dậy thì
mỗi độ lên trăng.
* * *
TIẾNG ĐỘNG XUÂN THÌ
có tiếng gì như thể tiếng hương
có tiếng gì như thể tiếng sương
hương huyền hoặc
sương mong manh quá
tôi mộng du thu đồi đông phố
ú ớ tịch thiền
lớ ngớ tiếng đêm
em bên tôi
hình như không em
tôi bên em
không là tôi nữa
lầu hương căng sương
lốc tình tốc cửa
đêm buông
rơi tiếng động xuân thì
đêm bồng bềnh vũ khúc Đường thi
tôi trong em tôi là la lả
em trong tôi em hoá dương cầm.
* * *
TUỔI HỒI XUÂN
Bao giờ đến tuổi hồi xuân?
câu hỏi trăm năm
tình yêu ngàn năm đi tìm lời giải
cho đàn bà thêm lần con gái
cho đàn ông thêm lần con trai
Tuổi hồi xuân
em bẽn lẽn đi tìm
qua bao mùa đông hoang hoá
qua bao phấn son quên nhớ
qua bao khao khát lưu đày
Tuổi hồi xuân
tôi cũng đi tìm
con hổ nhớ rừng nhớ suối
con én mộng du đảo chìm đảo nổi
tôi ngơ ngác thèm
ánh mắt
tối tân hôn.
PHAN HOÀNG