Như nhiều nhà thơ khác của đồng bằng sông Cửu Long, nhiều nét thiên nhiên và đời thường của quê hương luôn tìm cách chen vào các câu thơ của chị; không chỉ bằng những hình ảnh cụ thể mà còn bằng cách nói riêng. Đúng là Thu Nguyệt đã sớm trở thành nhà thơ nhờ sớm tìm thấy cách nói và giọng thơ của mình, điều này tạo cho mỗi bài thơ của chị vừa có cái gì rất quen vừa có cái gì rất riêng.
Trân trọng giới thiệu đến độc giả Chùm thơ của Nhà thơ Thu Nguyệt mà tôi rất tâm đắc.
XIN CHÚT BUỒN TAN
Rồi nhiều ngày nữa, nhiều đêm nữa
Cũng sẽ lặng im như hôm nay
Mây vẫn trắng mây trên trời ấy
Cây vẫn xanh cây dưới đất này.
Chỉ có nỗi buồn không lặp lại
Mỗi ngày như sóng, động rồi yên
Ta ngồi ráp mãi trăng trong nước
Trăng có vỡ đâu mà cứ phiền!
Chút lặng im về ta huyễn hoặc
Đem mầm thanh thản treo lên cao
Vui buồn như gió từ trăm ngả
Không biết rồi ta bạt hướng nào!
Rồi nhiều ngày nữa, nhiều đêm nữa
Cũng sẽ lặng im như hôm nay
Chắc gì nhiều nữa mà lo lắng
Thôi nhé! Buồn tan ở phút này.
GIẾNG CẠN
Tưởng giếng sâu tôi nối sợi dây dài
Nào hay giếng cạn tiếc hoài sợi dây!
(Ca dao)
Rút lòng nối sợi dây yêu
Em chăm chút mãi cái điều viển vông.
Tình không thì đã là không
Mà sao lòng níu kéo lòng chẳng buông
Giờ riêng ngồi ngấu nỗi buồn
Trách sao giếng chẳng phải vuông lại tròn ?!!
Ngoái đầu nghĩ lại mà thương
Dây không tiếc, chỉ thoáng hờn giếng thôi.
Nghiệp dây đã lỡ dài rồi
Ta cười ta cứ chấp hoài cạn sâu...
TỰ THUA
Hãy một lần ngoái lại cùng tôi
Dòng sông hỡi - một giây thôi ngừng chảy
Như giọt nước trong mắt mình ngăn lại
Treo long lanh một nỗi buồn tròn.
Mình khóc ư ? Không, mắt đã hoang
Kể từ phút không bóng hình ấy nữa
Kể từ lúc ta tự thiêu nỗi nhớ
Khói bay làm mây trắng cuối trời xa.
Không thể bắt dừng dòng sông chảy qua
Không thể tự tan giọt nước tràn trong mắt
Ta dỗ mãi trái tim không có thật
Cho tim mình đập nhịp bình yên .
Trong sông không hề có nhớ hay quên
Trong mắt không hề có điều còn mất
Điều mong muốn là điều ta sợ nhất
Thôi thì chảy đi sông, rơi nước mắt đi mình!
CẢM ƠN NƯỚC MẮT
Đầm đầm giọt nước mắt tuôn
Ta xòe tay hứng nỗi buồn vỡ tan...
Thẳng tay cho nước mắt tràn
Giọt rơi xuống đất, giọt lần qua da...
Thấm vào ta nước mắt ta
Nhẹ như không, nặng như là....cũng không!
Buồn vui hai phía ròng ròng
Ta bơi mãi giữa mênh mông nỗi mình
Mặn tròn giọt nước mắt xinh
Hãy rơi ra để cho mình cám ơn !!!
THU NGUYỆT