Nếu hỏi, bạn có sợ hôn nhân không, thì xin trả lời ngay là rất sợ. Tâm lý chỉ muốn yêu mà không muốn kết hôn không chỉ của riêng một ai, gần như đó là tâm lý chung của rất nhiều người.
Không phải vì không muốn lấy nhau, không phải vì không yêu nhau mà điều mỗi người sợ chính là, khi bước chân vào tình yêu rồi, chúng ta không giữ được tình cảm mặn nồng như ban đầu. Rồi, cuộc sống cơm áo gạo tiền, rồi những thứ xích mích trong gia đình sẽ khiến tình cảm vợ chồng rạn nứt, chán ghét nhau.
Với nhiều người, hôn nhân là ngõ cụt. Vì khi bước vào hôn nhân, cuộc sống không còn màu hồng nữa. Họ bắt đầu lo toan về tiền bạc. Cũng không còn kiểu đi chơi tranh giành nhau trả tiền. Sẽ là sự tính toán chi li, tiết kiệm. Rồi cuộc sống gia đình, ngày ngày ở bên nhau, sẽ có những thứ bất đồng. Không hiểu nhau, không thông cảm cho nhau thì chỉ có rơi vào bế tắc, rạn nứt tình cảm.
Khi có con cái, bận rộn, mệt mỏi, áp lực cuộc sống càng khiến vợ chồng dần xa nhau. Người vợ mải mê chăm con, người chồng đi làm, về đưa tiền cho vợ và xong trách nhiệm. Nếu như chỉ biết sống bình lặng như vậy, không biết tạo những niềm vui mới, không biết hưởng thụ thì sớm muộn cũng sẽ rạn nứt. Nhưng không phải cuộc hôn nhân nào cũng chấm dứt hay kết thúc khi vợ chồng không còn tình cảm với nhau.
Đa phần, con người ta sống với nhau vì trách nhiệm, vì hai chữ vợ chồng và hơn hết là vì con cái. Có những người vợ chấp nhận chồng vũ phu, chồng ngoại tình vì không muốn phá vỡ gia đình, không muốn con cái thiếu cha, thiếu mẹ. Và họ âm thầm chịu đựng sống như vậy, không hay hậu quả của việc này. Có cha có mẹ mà cha mẹ sống với nhau như người dưng nước lã, con cái nào hạnh phúc gì? Suy nghĩ ấy của phụ nữ thật sai lầm. Thậm chí họ chấp nhận chồng có bồ bên ngoài, họ chỉ cần biết có con, vậy mà cũng là vợ chồng sao?
Hôn nhân như thế không phải là ngõ cụt mà chính là con đường mòn. Người ta cứ đi mãi thành đường và con đường ấy càng đi càng dài, càng xa, cũng chẳng có gì đáng nói. Một con đường đi nhiều thành quen. Đó là do chồng, do vợ, do chính những người trong cuộc không biết trân trọng, yêu thương nhau.
Một cuộc hôn nhân sẽ chẳng bao giờ hạnh phúc nếu không có ai vun đắp, đào xới. Hãy cho đối phương biết, bạn yêu họ, bạn cần họ. Cuộc sống hôn nhân nhàm chán, hãy thay mới bằng việc đi du lịch, đi chơi, cùng tạo ra khoảng không gian lãng mạn, những giây phút vui vẻ bên nhau. Và với mỗi người phải luôn nhớ, luôn chăm chút cho bản thân mình.
Đừng đi mãi một lối mòn, cũng đừng nghĩ, cứ kiếm tiền, lo cho con cái, vây là xong. Cuộc sống mà chỉ có trách nhiệm sẽ trở nên cũ rích và nhạt nhẽo. Hôn nhân có hạnh phúc hay không là do chính bạn tạo ra. Đừng ngồi đó mà than vãn rằng người kia hờ hững, không còn quan tâm đến mình. Trước hết, mình hãy là người vun xới cho hôn nhân, là người chủ động đưa ra các giải pháp cho hôn nhân trở nên lãng mạn, ngọt ngào. Ngày yêu nhau hạnh phúc là thế, sao bây giờ không? Phải luôn đặt ra câu hỏi như vậy để cả vợ, cả chồng đều cảm thấy, chẳng có cuộc hôn nhân nào tự thân hạnh phúc, và con đường mòn sẽ càng dài vô tận nếu như chúng ta cứ đi mãi nó, cứ lần mãi theo nó. Phải tìm ra những con đường khác, mới mẻ hơn, đẹp đẽ hơn, sáng sủa hơn để khiến vợ chồng yêu thương nhau nhiều hơn.
Hôn nhân không phải là đường cụt, mà chính là đường mòn và việc thay đổi đường đi không phải là quá khó…
T.T